VỀ QUÊ XƯA
Tôi đưa con về thăm lại quê xưa
Nơi xa thẳm một vùng trời Yên Bái
Rừng cọ, đồi chè ngút ngàn một dải
Nơi đầu nguồn Sông Hồng chảy về xuôi.
Sinh ra một nơi giờ sống ở một nơi
Nên nỗi nhớ cứ cộng ngày cộng tháng
Ký ức tuổi thơ lớn cùng năm tháng
Như Sông Hồng chảy mãi nỗi nhớ thương.
Đường về xa thẳm mấy dặm trường
Đổi mới không gian, mới phố phường
Chẳng đổi lòng ta bay về hướng
Những ngày xưa đó những yêu thương.
Tôi đưa con về thăm lại quê hương
Và thăm lại mái trường xưa Văn Chấn
Nơi in dấu của một thời áo trắng
Mà suốt đời thương nhớ mãi không nguôi.
Mái trường xưa đã chấp cánh cho tôi
Một mong ước được đứng trên bục giảng
Tiếp bước Thầy thắp lên ngọn lửa sáng
Gieo hạt mầm từ trong những vần thơ.
Tôi trở về đây tìm lại tuổi thơ
Thăm lại thầy, cô và mọi người thân thuộc
Cho trọn nghĩa, tình thủy chung sau trước
Để lòng mình thanh thản mỗi khi xa ....!
Hà Nội, Ngày 01.01.2016
Thu Hiền